Tu-22M3 – Cơn Ác Mộng Kinh Hoàng Mà Tàu Sân Bay Mỹ Không Hề Muốn Gặp Phải

Với tiền thân là mẫu Tu-22 ra mắt từ năm 1969, sau nhiều lần nâng cấp, sửa đổi. Đến năm 1977, sau khi chứng kiến màn trình diễn hết sức ấn tượng của phiên bản Tu-22 mới, các quan chức Liên Xô đã quyết định cho sản xuất hàng loạt loại máy bay siêu âm tầm xa cánh cụp cánh xòe này với cái tên Tu-22M3 cùng niềm tin rằng chỉ cần sự xuất hiện của chúng trên mặt biển cũng đủ khiến những hạm đội tàu sân bay hùng hậu, đắt đỏ của người Mỹ phải thấy khó mà chùn bước. Rất nhanh sau đó, tới tháng 3 năm 1983, những chiếc Tu-22M3 đã đi vào hoạt động trong quân đội Liên Xô trước sự ngỡ ngàng của tình báo Mỹ và các quốc gia Tây u. Theo nguồn tin công khai từ phía quân đội Nga, đã có tổng cộng 268 chiếc Tu-22M3 được lắp ráp và chiếc cuối cùng xuất xưởng năm 1993, 2 năm sau khi nhà nước Liên bang Cộng hòa Xã hội chủ nghĩa Xô viết hùng mạnh một thời chính thức biến mất khỏi bản đồ thế giới, nhường chỗ cho người kế thừa của nó là Liên bang Nga.
Đến nay, Tu-22M3 vẫn được đánh giá là dòng oanh tạc cơ có uy lực mạnh mẽ nhất có trong biên chế quân đội Nga. Là một máy bay ném bom hạng nặng nhưng con quái vật đến từ phòng thiết kế Tupolev này lại gây ấn tượng mạnh bởi 2 động cơ phản lực Kuznetsov NK 25 cực lớn cho tổng sức đẩy gần 50 tấn và cửa hút gió đặt 2 bên, y hệt kiểu thiết kế trên mẫu MiG-25. Vì vậy, khi nhìn từ góc dưới thẳng lên, thiết kế độc đáo này của chiếc Tu-22M3 khiến nhiều người lầm tưởng nó là một chiếc tiêm kích với kích thước khổng lồ chứ không phải là một oanh tạc cơ siêu thanh. Tuy nhiên, đó chỉ là khi họ ngắm nhìn chiếc oanh tạc cơ này từ một khoảng cách khá xa vì dù nhỏ hơn Tu-160 và Tu-95 nhưng một chiếc tiêm kích thông thường không thể có một kích thước khổng lồ với chiều dài lên tới 42,4 m, sải cánh 23,3 m với diện tích cánh lên tới 175,8m cùng chiều cao đạt 11,05m. Dù sử dụng động cơ phản lực nhưng loại máy bay này vẫn có thể đem theo 24 tấn vũ khí bao gồm cả bom nguyên tử và vũ khí thông thường. Cũng như 2 người anh em cũng rất nổi tiếng của mình là Tu-95 và Tu-160, những chiếc Tu-22M3 có khả năng hoạt động tác chiến trong những điều kiện địa lý khắc nghiệt nhất. Đặc biệt, dòng oanh tạc cơ này còn được trang bị loại radar M-202 phía trước mũi và radar PRS-3A ‘Argon phía sau, cho máy bay khả năng nhận diện, bảo vệ và tấn công mọi mục tiêu, trong mọi điều kiện thời tiết, không kể ngày đêm. Một điểm nhận diện thú vị của dòng Tu-22M3 đó chính là ngọn lửa xanh huyền ảo không thể lẫn đi đâu được từ 2 động cơ NK 25 phát ra ngay khi máy bay bắt đầu cất cánh.
Được sinh ra với mục đích tấn công các nhóm tác chiến tàu sân bay của hải quân Hoa Kỳ, mỗi chiếc Tu-22M3 có thể mang theo 10 tên lửa diệt hạm Raduga Kh-15 cho khả năng bay cao đến 40.000m và bổ nhào xuống mục tiêu với tốc độ đạt đến mach 5 hoặc 3 tên lửa chống hạm cỡ lớn, vượt trội hơn về mọi mặt so với Kh 15 là Raduga Kh-22 có thể được lắp đầu đạn hạt nhân. Raduga Kh-22 được NATO liệt vào hàng những vũ khí đặc biệt nguy hiểm với tầm bắn tới 600km. Dòng Kh-22 dù bị chính quân đội Nga cho là lạc hậu, lỗi thời khi so với các thế hệ tên lửa mới thế nhưng theo nhiều chuyên gia quân sự, dựa vào cơ chế tăng tốc từ mach 1.5 lên mach 3 sau 22km và lao xuống một góc khoảng 30 độ với tốc độ lên tới mach 4.1, loại tên lửa này vẫn rất khó bị đánh chặn, đủ sức gây khó dễ cho các hệ thống phòng không tiên tiến được tích hợp trên các chiến hạm của NATO. Tùy theo đặc thù của từng nhiệm vụ mà loại máy bay ném bom tàng hình siêu thanh này có thể được gắn lắp các loại bom dẫn đường có sử dụng đầu dò laser hiện đại như KAB-500L với tính năng hiệu chỉnh đường lượn của bom theo quỹ đạo tấn công tối ưu hoặc bom KAB-1500 nặng tới 1,5 tấn và có thể xuyên sâu vào lòng đất 20m trước khi phát nổ để hủy diệt hoàn toàn mục tiêu. Được biết, loại bom này thường được sử dụng khi tấn công các mục tiêu kiên cố đặc biệt – căn cứ vùng núi, hầm ngầm của trung tâm chỉ huy, các công trình bê tông cốt thép khép kín, kho chứa vũ khí.
Ngoài ra, một số loại vũ khí có sức công phá lớn khác như KAB-500S-E hay tên lửa FAB-250 cũng có thể được lắp đặt trong khoang chứa bom của Tu-22M3. Đây đều là những vũ khí có sức công phá thuộc hàng mạnh nhất trong kho bom phi hạt nhân của Nga. Đáng chú ý là vào hồi tháng 4 vừa qua, khi chiến dịch quân sự của Nga tại Ukraine đang có những diễn biến hết sức căng thẳng thì một loại bom mang tên FAB-3000 ( biệt danh: bom búa tạ)- dường như chưa từng được quân đội Nga sử dụng trong các chiến dịch trước đây đã được xem xét lắp đặt trên những chiếc Tu-22M3 sử dụng nhằm
Dù có ngoại hình có phần nhỏ bé nhưng loại máy phóng này có thể mang tới 6 quả tên lửa cộng với 4 tên lửa khác được gắn trên 2 giá treo dưới cánh, cho phép chiếc Tu-22M3 mang tới 10 tên lửa trên 1 máy bay, quá đủ để tấn công, gây tổn thất đáng kể cho 1 nhóm tác chiến tàu sân bay hùng hậu. Đặc biệt, quân đội Nga cũng đang dần loại bỏ thế hệ tên lửa Kh-22 lạc hậu này, thay vào đó là phiên bản nâng cấp của nó, chính là dòng là Raduga Kh-32 có tầm bắn đạt tới 1000 km(tương đương khoảng cách từ bán đảo Sơn Trà- Đà Nẵng đến quần đảo Hoàng Sa). Theo nhiều nguồn tin, Nga đang có kế hoạch nâng cấp toàn bộ phi đội Tu-22M3 của nước này lên chuẩn Tu-22M3M, cho phép chúng mang siêu tên lửa Kinzhal với tầm bắn 2.000 km với tốc độ gấp 12 lần âm thanh. Ngoài ra, thiết kế cánh cụp cánh xòe có thể thay đổi hình dạng bất cứ khi nào trên dòng Tu-22M3 cũng cho phép loại máy bay này có khả năng cất cánh từ những đường sân bay dã chiến cực ngắn, bay lên với vận tốc 15m/s nhưng vẫn tiết kiệm nhiên liệu ngay cả khi bay với vận tốc cực đại mach 1.88, vượt xa tốc độ tối đa mach 1.25 của chiếc máy bay ném bom cánh cụp cánh xòe B-1 Lancer được Mỹ cho ra mắt vào năm 1974. Cũng nhờ thiết kế hết sức thông minh này mà chiếc Tu-22M3 có tầm bay đạt tới 6.800 km, trần bay đạt 13.300 m là những con số hết sức ấn tượng đối với một chiếc oanh tạc cơ. Chính vì những thông số hết sức ấn tượng này mà Liên minh quân sự Bắc Đại Tây Dương(NATO) tỏ ra hết sức lo lắng.