GRU – “Cánh Tay Ngầm” Đắc Lực Của Ông Putin

GRU – “Cánh Tay Ngầm” Đắc Lực Của Ông Putin

Là một chi nhánh trong bộ máy an ninh và tình báo  đồ sộ của Nga, GRU-cơ quan Tình báo quân đội Nga,   trực thuộc Bộ Tổng tham mưu Các Lực lượng  vũ trang Liên bang Nga được tạo ra với sứ   mệnh không chỉ “đảm bảo các điều kiện có lợi  cho việc thực thi thành công chính sách quốc   phòng và an ninh của Liên bang Nga” mà còn  “cung cấp các sĩ quan tình báo” trong các   lĩnh vực họ cần như chính trị, kinh tế, quốc  phòng, khoa học, công nghệ và môi trường.

Dù chưa mang cái tên GRU nhưng về mặt kỹ thuật,  có thể coi tiền thân của GRU ra đời từ tháng   11/1918 sau khi Hội đồng Quân sự Cách mạng Cộng  hòa (RVSR) phê chuẩn biên chế của Bộ Chỉ huy   Chiến trường thuộc RVSR, bao gồm Cục quân báo với  chức năng điều phối các nhánh và cơ quan tình báo,   chuẩn bị thông tin tình báo cho Bộ Chỉ  huy Chiến trường của Hồng quân Liên Xô.   Cục Quân báo trở thành cơ quan trung ương đầu  tiên của phản gián quân sự và ngày 5/11/1918,   được coi là ngày thành lập của  ngành tình báo quân sự Liên Xô. Đến   tháng 2/1921, để tạo ra một cơ quan chỉ huy duy  nhất các lực lượng vũ trang, Bộ Chỉ huy Chiến   trường RVSR mới được hợp nhất với Bộ chỉ huy  toàn Nga thành Bộ chỉ huy của Hồng quân. Thế   nhưng phải đến tháng 6-1942, Cục Thu tin nâng cấp  thành Cơ quan Tình báo quân sự (GRU). Năm 1947,   Chủ tịch Liên Xô J. Stalin hợp nhất các cơ quan  tình báo thành một cơ quan duy nhất của Ủy ban   Thông tin. Cục quân báo trở thành một phần  của thực thể mới được hình thành này. Sau đó,   Ủy ban Thông tin bị giải thể và GRU được cơ cấu  thành một bộ phận thuộc Bộ Tổng tham mưu thuộc   Bộ Quốc phòng Liên Xô.

Năm 1991, GRU trực thuộc  Bộ Tổng tham mưu Các Lực lượng vũ trang Liên bang   Nga. Người đứng đầu GRU là Phó tổng tham mưu  trưởng Lực lượng vũ trang Liên Xô về tình báo. Khi mới thành lập, lực lượng đặc nhiệm  GRU bao gồm một số đại đội độc lập,   mỗi đại đội lên tới 120 người và đến giữa  năm 1951 đã có 46 đại đội như vậy. Năm 1962,   các đơn vị này đã được hợp nhất thành các  lữ đoàn. Năm 1979, GRU đã có 14 lữ đoàn   trực thuộc các quân khu, gần 30 đại đội  độc lập trực thuộc bộ và tập đoàn quân,   trở thành một trong những cơ quan tình  báo có quy mô bậc nhất thế giới thời đó. Trong cuộc chiến tranh Vệ quốc Vĩ đại của nhân dân  Liên Xô, các cán bộ chiến sĩ GRU đã lập được nhiều   chiến công xuất sắc vô tiền khoáng hậu trong  lịch sử thế giới, bất chấp việc có thời gian,   một số thông tin quý giá từ phía họ không  được các lãnh đạo cấp cao coi trọng. Trong những vụ việc đáng tiếc đó  phải kể đến Richard Sorge – Tình   báo Liên Xô lúc này đang trong vai thư  ký Báo chí tại Đại sứ quán Đức ở Tokyo.   Số là vài tháng trước khi chiến tranh nổ ra, ông  đã cảnh báo giới lãnh đạo Liên Xô về cuộc tấn công   của phát xít Đức. Tuy nhiên, kể từ năm 1937, bản  thân Sorge bị nghi ngờ, những thông tin tình báo   được ông cung cấp và các thông tin của điệp viên  này bị cho là “khiếm khuyết về mặt chính trị”.

Đến ngày 19 tháng 5, Sorge thậm chí đã gửi thông  tin chi tiết về 9 đạo quân trong tổng số 150 sư   đoàn Đức đang tập trung ở biên giới Ba Lan. Dữ  liệu thu được trong một cuộc trò chuyện bí mật   với 1 đặc phái viên từ Berlin. Tuy nhiên ông  không phải là sĩ quan tình báo Liên Xô duy nhất   cảnh báo về hiểm họa chiến tranh. Điều đáng  buồn là Stalin vẫn không để ý tới thông tin   này và thủ phạm chính là người đứng đầu Bộ Tổng  tham mưu F.I. Golikov, dù đứng đầu bộ phận tình   báo nhưng lại cố tình giải thích thông tin tình  báo với Stalin theo cách tương ứng với quan điểm   của Stalin về ý định của Hitler. Số là Stalin  đến tận 1 tháng trước khi Đức phát động chiến   dịch Barbarossa vẫn tin rằng cho đến trước khi  Vương quốc Anh Bị đánh bại, Hitler sẽ không có   nguy cơ mở mặt trận thứ hai chống Liên Xô. Chính  vì cách làm việc này mà sau này, Golikov đã bị   Tổng bí thư Liên Xô Khrushchev mỉa mai là kẻ  chỉ báo cáo những gì mà lãnh đạo muốn nghe.

Đến năm 1941, một điệp viên khác  của GRU là Gurevich đã thông báo   trước về kế hoạch tấn công của  quân Đức ở Kavkaz và Stalingrad,   giúp Hồng quân Liên Xô có được lợi thế chiến  lược trong việc chuẩn bị phòng thủ, đẩy lùi   các cuộc tấn công dồn dập của Đức Quốc Xã, tạo  nên cuộc chiến đảo triều vĩ đại nhất thế kỷ 20.   Từ lúc này trở đi, GRU liên tiếp lập thêm các  chiến công hiển hách cho nhà nước Liên Xô,   khiến tổ chức này ngày càng tạo niềm tin nơi các  lãnh đạo cao cấp nhất của nhà nước Xô Viết. Những   thông tin rất chính xác và kịp thời được cung cấp  từ phía các đặc vụ GRU đặc biệt đã giúp các tướng   lĩnh cao cấp Liên Xô nắm bắt sớm ý đồ tác chiến  và đề ra phương án đối phó hiệu quả với quân Đức   đến mức một số tướng lĩnh Đức đã phải thốt lên  rằng:”mỗi khi chúng tôi tấn công vào đâu, những   chiếc T-34 đã đứng chờ sẵn ở đó, phía Liên Xô như  thể biết chính xác mọi hành động của chúng tôi”. Đến năm 1945, sau khi phát xít Đức đầu hàng, các  cường quốc châu u trở nên suy yếu trầm trọng sau   chiến tranh và đối thủ duy nhất xứng tầm của  Liên Xô lúc này chỉ có Hợp chúng quốc Hoa Kỳ.   Nhằm đáp ứng yêu cầu nhiệm vụ tình báo trong tình  hình mới, đến tháng 6 năm 1945, liên quan đến các   nhiệm vụ mới, cục tình báo (RU) của Bộ Tổng tham  mưu Hồng quân và Cục tình báo trung ương (GRU),   trực thuộc Bộ Quốc phòng, được hợp nhất thành  Cục tình báo trung ương (GRU) của Bộ Tổng tham   mưu Hồng quân. Trung tướng F.F. Kuznetsov được  bổ nhiệm làm Cục trưởng Cục tình báo quân sự mới. Không chỉ cung cấp cho nhà nước Xô-Viết những  thông tin tối mật về đường hướng, chiến lược,   chiến thuật quân sự của kẻ thù cũng như các  quốc gia đồng minh, Các tài liệu kỹ thuật vô   cùng quan trọng về các loại vũ khí, khí tài được  GRU gửi về cũng đóng vai trò hết sức quan trọng   giúp Liên Xô thu hẹp khoảng cách về trình độ kỹ  thuật với các quốc gia phương tây, làm tiền đề   đưa quân đội Liên Xô trở thành một trong 2 lực  lượng quân sự hùng mạnh nhất lịch sử nhân loại.

Ngày nay, lực lượng đặc nhiệm GRU  với cơ cấu tinh gọn, đào tạo bài bản,   nhanh nhẹn cùng khả năng phối hợp hành động nhuần  nhuyễn, sử dụng thành thạo nhiều loại vũ khí,   trang thiết bị quân sự. Điểm khác biệt chủ yếu  của lực lượng đặc nhiệm với các lực lượng khác,   đó là công tác huấn luyện. Lính đặc nhiệm GRU  phải trải qua một chương trình huấn luyện với   cường độ cực cao và mỗi quân nhân có một giáo án  huấn luyện riêng. Các binh sĩ có chế độ tập luyện   rất khắc nghiệt; với các bài tập về thể lực, tâm  lý, ngụy trang, cứu thương… cũng như khả năng cơ   động và phản xạ. Lực lượng đặc nhiệm GRU cũng  được trang bị các loại vũ khí cực kỳ hiện đại   cùng với những phương tiện chiến đấu công nghệ  cao để đáp ứng tình hình mới trong thời đại kỹ   thuật số. Gru cũng bị phương Tây gán cho là tác  giả của các vụ tấn công mạng quy mô lớn trên khắp   thế giới và có dấu hiệu tác động vào hoạt động của  một số chính trị gia phương tây bất chấp sự phủ   nhận của chính quyền Moscow. Dù từng bị chỉ trích  gay gắt về mức độ hiệu quả trong cuộc chiến với   Gruzia năm 2008 nhưng sau các đợt cải cách toàn  diện, GRU ngày càng chứng minh vị thế của một lực   lượng tình báo hùng hậu nhất thế giới, trở thành  con bài ưa thích của tổng thống Vladimir Putin.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: Alert: Content is protected !!